Truyện Mới

.
TẢN VĂN
LỊCH SỬ - DÂN GIAN

KIẾM HIỆP

TRINH THÁM

MA - KINH DỊ

THIẾU NHI

Truyện mới

Em nhớ anh, nhớ mùa thu Hà Nội



Khi anh đọc được những dòng này có nghĩa là tim em đã xa tim anh, xa lắm, em chỉ là đang hồi tưởng về khoảng thời gian đẹp đẽ khi được ở bên anh. Bởi em nhớ, anh và mùa thu Hà Nội.
Bên anh, em thấy mình gần hơn với bình yên. Em muốn nhìn hoài đôi mắt của anh, chỉ là lúc nhìn em dặn lòng đừng mở cửa trái tim, bởi em sợ nếu không nhìn được đôi mắt ấy nữa, em sẽ nhớ thương da diết. Vậy mà, đã hai năm rồi em chỉ nhìn đôi mắt anh qua không gian ảo, qua thời gian chỉ mình em ôm nỗi nhớ. Anh đâu hay biết có ai đó là em thương anh.


Bên anh em thấy mình là một cô gái thật sự, lạ lùng là em vẫn được sống với chính con người và cá tính của mình. Em cứ tưởng khi em che giấu đi bản tính nhiệt huyết, năng động để trở nên dịu dàng, điều đó sẽ khó chịu biết bao. Nhưng em vẫn thoải mái, thấy mình vẫn yêu đời khi bên anh. Em biết, là do chỉ mình em thương anh, chỉ mình em biết em thương anh.
Đêm mùa thu trời se lạnh, em nằm cạnh anh mà không dám nhìn vào đôi mắt ấy, chỉ ngửa mặt ngắm bầu trời đầy sao, miệng không ngớt lời kể cho anh nghe về Sài Gòn nơi em thuộc về, nơi không có anh. 
Thương anh, em chẳng thấy mình đáng thương như khi thương người ấy, bởi anh xa em cả về khoảng cách lẫn tình cảm, bởi anh chẳng cho em lấy một chút tia hy vọng nào về chuyện anh cũng có cảm xúc với em. Như vậy nhẹ lòng hơn phải không anh?
Em biết, biết người anh thương là ai, em nghĩ mình thương anh nhiều đến mức đạt được sự bao dung, trân trọng và yêu thương cả người con gái anh thương, hay là vì em chưa thương anh nhiều đến mức chẳng thể ghen tuông. Mà tại sao lại ghen cơ chứ, em có là gì của anh đâu.


Anh à, em vẫn ngắm nhìn anh mỗi ngày. Cũng có lúc vì nhịp sống hối hả của Sài Gòn, vì em có quá nhiều việc phải làm mà quên đi cảm xúc yêu thương của mình, nhưng chỉ cần một giây rảnh rỗi, em cũng nghĩ đến anh, nhớ anh, nhớ đoạn ký ức em tự mình xây nên. 
Em cũng nhớ Hà Nội và một ngày không xa sẽ ghé thăm mùa thu Hà Nội, nhưng có lẽ em không đủ can đảm để gặp anh. Hà Nội xa rồi có nhớ cũng không đau, gặp anh rồi xa anh, em sẽ tổn thương nhiều lắm. 
Vậy thôi, chỉ là vậy thôi...



GreenStar

Đã từng...



Tôi đã từng nghĩ lớn lên có nghĩa là trưởng thành, cho đến khi 24 tuổi đầu vẫn bật khóc giữa đường khi bị người ta bỏ rơi, lúc ấy tôi mới hay mình chưa khôn dù đã lớn và lớn nhưng chưa chắc đã trưởng thành. 

Tôi đã từng nghĩ khi có thể xây được căn nhà lớn hơn, gia đình tôi sẽ sống hạnh phúc hơn, cho đến khi trong căn nhà lớn, chị em tôi ôm nhau run bần bật lén nhìn bố mẹ cãi nhau vì món nợ ngân hàng. Lúc ấy tôi biết hạnh phúc không thể đong bằng diện tích căn nhà, nó chỉ xuất hiện khi mọi thành viên trong gia đình biết thấu hiểu và thông cảm cho nhau.



Tôi đã từng nghĩ có một cậu bạn thân là con trai sẽ tốt biết bao, cho đến khi tôi nhận được sự im lặng chấm dứt mối quan hệ, sự giận hờn ghen tuông từ cô gái mà cậu ấy yêu… tôi mới hay bạn thân khác giới thì hai người không thể mãi mãi ở bên nhau, trừ khi từ bạn thân trở thành bạn đời.

Tôi đã từng nghĩ tôi có thể yêu bất cứ ai chỉ cần họ chân tình với tôi, cho đến khi tôi biết mình nhận được quá nhiều sự-chân-tình-có-mục-đích. Lúc ấy tôi nghĩ không nên dùng hai chữ chân tình để mà lựa chọn một nửa của đời mình, chỉ nên để tự nhiên, đến theo cách nó muốn và ở lại theo cách vốn dĩ là định mệnh, còn nếu rời đi thì cũng nên buông tay không ràng buộc.

Biết bao nhiêu điều, bao nhiêu người đã từng đi qua cuộc đời tôi, tôi cũng đã từng tưởng tượng, nghĩ suy rất nhiều giả thiết. Nhưng cuộc sống vốn dĩ là một quy luật, chẳng thể tính trước cũng chẳng làm khác đi được nếu đó là điều hiển nhiên.

GreenStar

Chàng Quý Tộc Độc Thân - Sherlock Home Tuyển Tập

Chàng Quý Tộc Độc Thân
Câu chuyện xảy ra trước ngày cưới của tôi vài tuần, vào những ngày tôi còn ở chung với Holmes tại phố Barker. Một hôm, sau lần đi dạo buổi chiều trở về nhà, anh thấy một lá thư trên bàn. Hôm ấy tôi ở lì trong phòng suốt ngày vì trời bổng đổ mưa đột ngột với những cơn gió lớn. Ngồi thu mình trên ghế bành, với những đống nhật báo vây quanh, tôi đọc miết tờ này sang tờ khác. Đọc mãi cũng chán, tôi bèn ném chúng sang một bên và nằm ườn ra, quan sát cái phong bì nằm trên bàn, và tự hỏi không biết người đàn ông quý tộc gửi thư cho Holmes là ai?

Một Mình - GreenStar

Buổi sáng ta dậy thật sớm, bỏ qua sự hấp dẫn của giường và gối mà cố gắng di chuyển ra ngoài, chỉ đơn giản là để ngắm đường phố, hít thở không khí sớm mai, tập thói quen rèn luyện cơ thể… Và chỉ muốn đi một mình mà thôi.
Bỗng ta cảm thấy Sài Gòn quá rộng lớn, muốn tìm một chỗ nào đó giấu mình. Ta ngồi rất lâu trong một quán quen, gọi cốc café tỏa vị thơm đậm đà, nhưng lại chẳng buồn thưởng thức và rồi bỏ mặc, lãng quên cả cốc café cho đến khi nguội ngắt.

Một Mình - GreenStar

Thập Nhị Thần Trùng - Truyện Ma Kinh Dị

Một giòng họ bị Thần trùng bắt 18 mạng người trong vòng có 3 tháng! - Những xác chết mới chôn được vài tháng bị quật lên ,thấy bộ xương đã bị Thần trùng “nhai” gần hết !-Những tiếng kêu khóc rên rỉ dưới mồ khi bị Thần trùng “khảo đả”…Một cặp mắt sáng lòe trong đêm tối …Một hình thù đầu trâu mặt ngựa hiện ra dưới ánh trăng mờ …và bắt hồn nạn nhân đem đi!...

Xưa kia ở bên Tàu bỗng nảy ra 12 con quỷ dữ ,chuyên giết những người cùng họ với 1 người chết “nhằm vào giờ độc”.12 con quỷ đó gọi là “Thập nhị thời thần”.Người Việt gọi là “12 Thần trùng”.

Vì chúng giết hại nhiều nhân mạng quá ,dân Tàu phải kêu cứu đến các đạo sĩ (tức là môn đồ Lão tử)..Và 1 đạo sĩ rất cao tay đã trỗ phép “thiên la địa võng” vây bắt được 12 con quỷ dữ đó .đem nhốt vào 1 cái hòm lớn ,dán lá bùa lên nắp đậy kín ,rồi thả bè trôi sông .Hòm trôi ra biển Đông ,sóng gió đưa giạt dần xuống biển Nam (nghĩa là tới hải phận Việt nam).

Bấy giờ có 1 người dân chài Việt nam ,ngồi thuyền ra biển đi câu cá .Tên hắn là Tín (không rõ họ gì) .Hắn trông thấy cái hòm trôi đi nên nghĩ là hòm của cải châu báu gì đó chăng …bèn tò mò xáp tới vớt lên ,mở ra xem .Thế là 12 Thần trùng được giải thoát tràn lên đất Việt để hại dân ta .

Thần Trùng - Truyện Ma Kinh Dị

Văn Phòng Ám Sát - JackLondon

Lời tựa của NXB

Văn Phòng Ám Sát - JackLondon
"Văn Phòng Ám Sát" là tác phẩm cuối cùng trong sự nghiệp văn học của Jack London - " Nhà văn vô sản đầu tiên của thế giới phương Tây , ngôi sao chổi rực sáng phía chân trời của thế kỷ XX " (Irving Stowe)

"Văn Phòng Ám Sát" là dấu tích cuối cùng trong đời nhà văn Mỹ tiến bộ này . Ông đã không sống cho đến ngày hoàn thành tác phẩm . Nhà văn Robert L.Fish đã dựa trên các ghi chú chi tiết của ông để viết nốt phần kết của câu chuyện . 47 năm sau ngày ông tự vẫn , tác phẩm này mới được ra mắt độc giả Mỹ . Chẳng bao lâu sau đó , nó đã được dựng thành phim , và đón nhận sự tán thưởng nhiệt liệt của khán giả khắp mọi nơi .

Độc giả có thể nhầm lẫn xếp "Văn Phòng Ám Sát" với các tiểu thuyết hình sự , giết người máu me hay súng ống giật gân vẫn xuất hiện nhan nhản trên thị trường sách báo Mỹ . Cuốn sách với cái tựa khá "kích động" này , tuy cũng chứa đựng các cảnh săn đuổi gay cấn và đấu trí phức tạp , thực sự chính là một tiểu thuyết Xã hội mang màu sắc Triết lý , trong đó có thể hiện tâm sự của chính tác giả . 

Lý giải khoa học về sự đầu thai chuyển kiếp

Video này sẽ giới thiệu đến các bạn những câu chuyện có thật và những bằng chứng khoa học về sự tồn tại và có thật về sự đầu thai chuyển kiếp, hay còn gọi là luân hồi tái sanh. Đây là đề tài mà các nhà khoa học trên thế giới đã tham gia nghiên cứu nhiều năm trời, về việc sau khi chết con người sẽ đi về đâu, liệu sẽ có vùng đất gọi là địa ngục hay thiên đàn. Và con người luôn sẽ phải gánh chịu những nghiệp báo mà mình đã gây tạo. Cũng như nhân quả báo ứng vậy

Audio Kinh Dị - Tiếng Gào Trong Đêm

Ghe chòng chành giữa dòng nước, tôi sợ hãi ngồi bám chặt mạn thuyền, mắt láo liên nhìn trời đêm sáng lờ mờ ánh trăng mười chín. Chúng tôi ngồi dồn đống trong khoang thuyền. Hai tên đàn ông to người chèo ghe gõ nhẹ trên mui báo hiệu đã đến nơi tạm an toàn, chúng tôi có thể cử động đôi chút. Người chèo mũi vén tấm lá che mui nhìn vào.
"Bây giờ mình phải đi bộ một khoảng, tui dẫn hai người một lần. Chia ra để khỏi lộ. Mấy người khác cứ ngồi đợi đến phiên, nhớ đừng nói chuyện lớn tiếng."
Hắn dẫn hai người đàn bà ngồi sát cửa mui đi trước. Cả đám ngồi đợi ẩn nhẫn. Tim tôi chưa hết hồi hộp đập thình thịch thể như bất cứ người nào ngồi gần cũng đều có thể nghe được nhịp ấy. Phong nắm tay tôi. Tay Phong đẫm mồ hôi và lạnh. Tôi phải ngồi bệt và khom lưng, hai đầu gối co đụng cằm, gọn lỏn trong lòng Phong. Khoang ghe quá chật cho mười người ngồi lèn nhau, phía ngoài còn tấn mấy buồng chuối mùi nhựa nồng chát. Bên trái tôi, cha mẹ Phong dúi sát nhau. Một bé trai độ bốn, năm tuổi, bị uống thuốc ngủ, nằm im lìm trong lòng cha nó. Bà vợ ngồi kế bên, chân trái đạp chân tôi nhưng hình như bà không biết và tôi cũng không thể dời chân đi nơi khác. Đành chịu. Người con gái ngồi kế có lẽ là em gái bà, mặc bà ba đen như gái quê, mặt từa tựa nét.
Khí trời đêm hơi lạnh nhưng bên trong khoang, nóng hầm hơi người. Hình như cái nóng hậm hực ấy tăng gấp bội vì trộn lẫn với nỗi căng thẳng bập bùng ngập ngụa không gian. Tôi lén nhìn đồng hồ giấu trong ngực áo. Khoảng 2g15 sáng. Tôi thì thầm nơi tai Phong "Hơn hai giờ sáng rồi anh." Phong gật nhẹ đầu. Người đàn ông chèo lái ngồi im như pho tượng. Đôi khi ánh mắt của hắn lấp lánh nhẹ dưới ánh trăng khi chớp. Cái mũi dài mang nét khoằm khiến mặt hắn lộ đầy vẻ gian ác nhưng nụ cười nở rộng với hàm răng thưa làm giảm bớt ấn tượng xấu nơi người đối diện. Hắn mặc áo bà ba đen, tay áo xắn quá cùi chỏ.
Audio Kinh Dị - Tiếng Gào Trong Đêm

Khám Phá - Khoa Học - Mẹo

LIÊN HỆ

Name

Email *

Message *