Truyện Mới

.

Càng Trưởng Thành Càng Cô Đơn - GreenStar

CHƯƠNG 1: CÔ ĐƠN

Cô đơn…

Cô đơn. Cô là cô độc, đơn là một mình. Cô đơn là sự cô độc xuất phát từ trong lòng, trong tim của một người và không phải ai cũng tháo bỏ được nó.
Có người coi cô đơn như kẻ thù.
Một số khác lại nhìn nhận nó như điều hiển nhiên.
Số còn lại không nhận ra cô đơn, vì cô đơn quá lâu nên thành thói quen và mặc định đó là thói quen của mình.
5 tuổi, ta cô đơn vì bị bỏ rơi, bị ai đó làm tổn thương.
10 tuổi, ta cô đơn vì sự phản bội.
15 tuổi, cô đơn vì sự chia ly.
20 tuổi, cô đơn vì đơn giản muốn một mình và đang trải qua giai đoạn khủng hoảng ở tuổi 20 - đó là cố gắng tìm kiếm cho mình một mối tình, để rồi vội vã, rồi vấp ngã, rồi sợ hãi và trở nên cô đơn.
25 tuổi, nhiệt huyết vẫn còn, nhưng lạc lõng giữa biển đời, suy cho cùng cũng là cô đơn.
30 tuổi, cô đơn vì những lần nhớ lại một vài khoảnh khắc trong quá khứ.
40, 50, 60 tuổi, cứ đi cho hết chặng đường đời, nếu mãi chưa tìm ra lý tưởng sống, mục đích sống thì lẽ dĩ nhiên là sẽ cảm thấy cô đơn thôi. Và càng trưởng thành thì càng cảm thấy cô đơn, bởi đâu đó trong vẻ ngoài lớn dần theo thời gian là một trái tim yếu đuối vì bị bào mòn bởi thời gian, trở nên chai sạn, dạn dĩ hơn với những thứ gọi là yêu thương.
Ta có thể than thở và nói “Tôi muốn một mình!”, nhưng ít người đủ can đảm để nói “Tôi muốn cô đơn!”, đơn giản vì ta sợ sự cô độc, sợ phải một mình trong mãi mãi. Cứ thế, cô đơn được hiểu đơn giản là “một mình.”
Nhưng nếu ta chấp nhận cô đơn như một con người, chẳng phải mọi thứ sẽ khác hơn sao?
Trong cuộc đời này, đôi khi ta luôn phải đón nhận những con người, những mối quan hệ ta không hề muốn. Nhưng điều đó không do ta quyết định và mỗi người đi qua cuộc đời ta đều có một vai trò nhất định. Có người cho ta yêu thương, có người cho ta bất hạnh, có người lại vội vã ra đi khiến ta tiếc nuối. Tất cả họ đều khiến cuộc sống của ta có màu, có hương vị và có cả thứ gọi là “KÝ ỨC!”
Vậy nên, cuộc sống của ta đã từng có người đó, ta đã từng hẹn hò, hạnh phúc, đau khổ vì người, đã từng…
Người ấy nào có xa lạ, người ấy tên là CÔ ĐƠN.

CÀNG TRƯỞNG THÀNH CÀNG CÔ ĐƠN

Anh đã có người thương

Trích dẫn trong sách " Đợi đông gõ cửa em sẽ nói yêu anh "


Anh đã có người thương - Trích đoạn " Đợi đông gõ cửa em sẽ nói yêu anh "

Đa tình kiếm khách vô tình kiếm - Truyện Audio

Truyện Audio - Đa Tình Kiếm Khách Vô Tình Kiếm

Tác phẩm: Đa Tình Kiếm Khách Vô Tình Kiếm
Tiểu Lý Phi Đao, Huyết Tâm Lệnh
Tác giả: Cổ Long
Dịch giả: Khuyết danh

Lời Dẫn:
“Hắn cảm thấy rằng hắn cứ sống cho trọn vẹn với lòng hắn, ai bảo hắn quân tử cũng được, ai bảo hắn là thằng ngu, hắn cũng không hề cãi lại, hắn cho lòng hắn mà thôi.”
Lý Tầm Hoan, cái tên đã mất trên giang hồ mười mấy năm trước chợt quay về… Tòa dinh thự xưa, người anh kết nghĩa thân thương, bằng hữu giang hồ giang tay đón chàng quay về. Cùng lúc, giang hồ rúng động tin Mai Hoa Đạo cùng lúc tái xuất giang hồ.

Những bông hoa của cô bé ida - Truyện cổ Andersen

Những bông hoa của cô bé ida - Truyện cổ Andersen



Cô bé Ida lẩm bẩm :

- Những bông hoa tội nghiệp của mình héo tiệt cả rồi. Mới tối qua còn đẹp là thế mà hôm nay đã tàn ! Tại sao thế, anh nhỉ ?

Em cất tiếng hỏi một anh sinh viên, một người bạn lớn tuổi của em, đang ngồi trên một chiếc trường kỷ nghe em nói. Anh sinh viên biết nhiều chuyện hay và đang cắt bìa cứng thành những hình ngộ nghĩnh : nào là quả tim, bên trên có các bà tí hon đang nhảy múa, nào là hoa, nào là lâu đài nguy nga có cửa sổ mở ra mở vào được.

- Tại sao hoa của em hôm nay có vẻ buồn rầu ủ rủ ư ? Là vì đêm qua chúng đi khiêu vũ chứ sao !

- Hoa thì nhảy làm sao được hở anh ?

- Có chứ ! Đến lúc tối mịt, khi chúng ta đi ngủ, chúng vui chơi, nối thành vòng tròn, nhảy múa với nhau. Hầu như đêm nào chúng cũng có dạ hội khiêu vũ, em ạ !

- Ở đấy họ có cho trẻ con vào không, anh ?

- Có. Cả hoa cúc và linh lan nữa

- Hoa nhảy ở chỗ nào cơ ?

- Em có đến trước của lâu đài nghỉ mát mùa hè của nhà vua, nơi có một khu vườn ta trồng vô vàn hoa, bao giờ chưa ? Chắc em đã trông thấy những con thiên nga bơi lại gần em khi em vứt bánh mì cho chúng đấy chứ ? Đấy, dạ hội khiêu vũ tổ chức ở chỗ ấy đấy !

Có một vùng kí ức tuổi thơ tôi - Radio Vìa Hè 360

Cánh bèo trôi nổi đưa tôi trôi dạt nhiều nơi, khắp chốn rồi neo lại ở một góc nhỏ của thị trấn miền biển cuối trời tổ quốc. Nhiều lúc tôi cứ chạnh lòng, tủi thân vu vơ khi nhìn đám nhỏ chơi nhởi trước nhà rồi tự hỏi : " Sao mình không có một tuổi thơ yên bình hơn một chút?". Tự hỏi rồi ngay lập tức tự trách mình cầu toàn, tham lam.
Tuổi thơ tôi không bay bổng thần tiên nhưng chẳng phải tôi đã được sống trong hơi ấm của tình yêu thương đấy sao? Dù cho hơi ấm ấy không trọn vẹn theo cái nghĩa của một gia đình!

LIÊN HỆ

Name

Email *

Message *