Truyện Mới

.

Bến xe buýt hắc ám

Vector Harrison lặng lẽ bước xuống khỏi chuyển xe bus 304 cuối cùng của ngày. Đường phố New York đã bắt đầu chuyển sang đông, thời tiết đã cũng dần lạnh lẽo. Công việc dồn đống nhưng Vector vẫn chưa giải quyết xong. Cuối tuần này còn là deadline cho bản dự án nhưng anh vẫn chưa có một ý tưởng khả thi nào. “Thôi kệ! Rồi đâu sẽ có đó thôi”. Anh thầm nghĩ rồi lại nhét headphone vào tai, phiêu theo những điệu nhạc réo rắt. “Này, cậu ơi giúp tôi với”. Vector giật mình quay lại. Một ông cụ đang chống gậy lê từng bước trên con đường lạnh một cách khó khăn. - Cậu ơi giúp tôi với. Ông cụ nhắc lại một lần nữa. Vector bỏ tai nghe, tiến tới gần.

- Cụ ơi, cụ đi đâu vậy. Trời lạnh thế này rồi, con cháu cụ đâu?

Ông cụ thở khó nhọc, mặt xám đi có lẽ vì lạnh và đói, tay run run cầm một vật

- một lon nước ngọt đã bẹp dí, méo mó không rõ để làm gì:

- Tôi đang trên đường về nhà, cậu làm ơn đưa tôi đến trạm xe bus kia với, người nhà tôi đang đợi ở đó. Vừa nói, ông vừa chỉ tay về trạm xe bus phía xa xa… …

- Cháu là người nhà của cụ à, bố mẹ cháu đâu rồi? Cô bé con không nói gì, đôi mắt như vô hồn nhìn về phía trước, chân liên tục đung đưa. Chỉ nhìn anh rồi lại quay mặt đi.


LIÊN HỆ

Name

Email *

Message *